Bible

Transform

Your Worship Experience with Great Ease

Try RisenMedia.io Today!

Click Here

Genesis 47

:
Vietnamese - BPT
1 Giô-xép đi gặp vua thưa, “Cha các anh em tôi đã từ Ca-na-an đến cùng với các bầy gia súc tài sản. Họ hiện đang ngụ trong đất Gô-sen.”
2 Giô-xép chọn năm anh em để giới thiệu với vua.
3 Vua hỏi họ, “Các anh làm nghề gì?” Họ đáp, “Chúng tôi, kẻ tôi tớ vua, làm nghề chăn chiên giống như tổ tiên chúng tôi.”
4 Họ thưa với vua, “Chúng tôi đến định trong xứ nầy xứ Ca-na-an không cỏ cho gia súc chúng tôi, nạn đói kém đó thật khủng khiếp. Nên xin vua cho chúng tôi được định đất Gô-sen.”
5 Vua liền bảo Giô-xép, “Cha các anh em ngươi đã đến với ngươi,
6 nên ngươi hãy chọn chỗ Ai-cập cho họ định cư. Hãy cho cha anh em ngươi vùng đất tốt nhất; để họ định trong đất Gô-sen. Ai trong họ chăn chiên giỏi, thì cử họ chăn chiên gia súc ta luôn.”
7 Sau đó Giô-xép đưa Gia-cốp, cha mình vào giới thiệu với vua. Gia-cốp chúc phước cho vua.
8 Vua hỏi Gia-cốp, “Cụ bao nhiêu tuổi?”
9 Gia-cốp đáp, “Đời tôi sống lưu lạc đây đó. Cuộc đời tôi ngắn ngủi đầy gian lao, tôi chỉ mới một trăm ba mươi tuổi thôi. Các tổ tiên tôi sống lâu hơn tôi.”
10 Rồi Gia-cốp chúc phước cho vua bước ra.
11 Giô-xép làm theo điều vua dặn, cấp cho cha các anh em mình vùng đất tốt nhất Ai-cập, gần thành Ram-se.
12 Giô-xép cấp cho cha, anh em mình những người cùng với họ đủ lương thực cần dùng.
13 Nạn đói kém càng trở nên trầm trọng. khắp xứ không lương thực, xứ Ca-na-an Ai-cập trở nên nghèo khổ.
14 Giô-xép thu hết tất cả tiền bạc trong xứ Ai-cập Ca-na-an. Dân chúng dùng tiền mua thóc, cho nên Giô-xép mang tiền đó vào kho bạc của vua.
15 Sau một thời gian, khi hết tiền thì dân chúng đến nói cùng Giô-xép, “Xin cấp lương thực cho chúng tôi chúng tôi hết tiền rồi. Nếu chúng tôi không ăn, chúng tôi sẽ chết ngay trước mặt ông đó.”
16 Giô-xép bảo, “Nếu các anh không còn tiền thì đưa gia súc cho ta để đổi lấy lương thực.”
17 Vậy dân chúng mang gia súc đến cho Giô-xép rồi ông đổi lương thực cho họ lấy ngựa, chiên, dê, gia súc, lừa. Trong năm đó dân chúng sống được nhờ lấy gia súc đổi lương thực.
18 Năm sau dân chúng lại đến cùng Giô-xép kêu xin, “Ngài biết chúng tôi không còn tiền nữa, các gia súc chúng tôi cũng thuộc về ngài. Bây giờ chúng tôi chẳng còn ngoài bản thân chúng tôi đất ruộng.
19 Chắc chắn chúng tôi cùng đất ruộng sẽ chết trước mắt ông tại đây. Thôi ông hãy mua chúng tôi đất ruộng chúng tôi đi trả bằng lương thực. Chúng tôi sẽ làm lệ cho nhà vua. Xin ông hãy cấp hột giống cho chúng tôi trồng để chúng tôi khỏi chết, để đất khỏi biến thành sa mạc.”
20 Cho nên Giô-xép mua hết đất đai trong xứ Ai-cập cho nhà vua. Tất cả người Ai-cập đều bán ruộng mình cho Giô-xép cơn đói kém rất kinh khủng. thế đất ruộng đều thuộc về nhà vua.
21 Tất cả mọi công dân toàn xứ Ai-cập đều trở thành tôi mọi.
22 Chỉ đất thuộc về các thầy tế lễ Giô-xép không mua thôi. Họ không phải bán đất nhà vua trả lương cho họ, nên họ tiền để mua lương thực.
23 Giô-xép bảo dân chúng, “Nay ta đã mua các ngươi ruộng nương các ngươi cho nhà vua, ta sẽ cấp hột giống để các ngươi trồng trong ruộng.
24 Đến mùa gặt các ngươi phải giao một phần năm cho vua. Các ngươi được giữ lại bốn phần năm dùng làm giống để trồng trọt làm lương thực cho mình, gia đình con cái mình.”
25 Dân chúng thưa cùng Giô-xép, “Ngài đã cứu mạng chúng tôi, nên nếu ngài muốn chúng tôi sẽ làm lệ cho nhà vua.”
26 thế Giô-xép lập ra một luật trong xứ Ai-cập ngày nay vẫn còn áp dụng: Một phần năm đất đai thuộc về nhà vua. Chỉ đất đai của các thầy tế lễ không thuộc về nhà vua thôi.
27 Dân Ít-ra-en tiếp tục sinh sống trong đất Gô-sen thuộc xứ Ai-cập. Họ tài sản, sinh con đẻ cái thêm nhiều.
28 Gia-cốp sống xứ Ai-cập mười bảy năm, hưởng thọ một trăm bốn mươi bảy tuổi.
29 Khi Ít-ra-en biết mình sắp qua đời liền gọi Giô-xép, con mình đến bên cạnh dặn, “Nếu con thương cha, hãy đặt tay con lên đùi ta. Hãy hứa rằng con sẽ không chôn ta trong đất Ai-cập.
30 Sau khi cha qua đời, hãy mang cha ra khỏi Ai-cập chôn cha cùng chỗ với tổ tiên cha.” Giô-xép đáp, “Con sẽ làm theo điều cha dặn.”
31 Xong, Gia-cốp bảo, “Con hứa đi.” Giô-xép hứa. Rồi Ít-ra-en sụp xuống bái lạy đang khi dựa trên đầu cây gậy.