Bible

Elevate

Your Sunday Morning Worship Service

Try RisenMedia.io Today!

Click Here

Judges 6

:
Vietnamese - VIE2010
1 Dân Y-sơ-ra-ên làm điều ác dưới mắt Đức Giê-hô-va nên Đức Giê-hô-va phó họ vào tay dân Ma-đi-an trong bảy năm.
2 Tay của dân Ma-đi-an đè nặng trên dân Y-sơ-ra-ên. sợ người Ma-đi-an nên dân Y-sơ-ra-ên đã làm những nơi trú ẩn trong núi, các hầm hố đồn lũy.
3 Mỗi khi dân Y-sơ-ra-ên gieo giống thì dân Ma-đi-an, dân A-ma-léc, dân phương Đông đi lên tấn công họ.
4 Chúng đóng quân chống lại dân Y-sơ-ra-ên phá hoại mùa màng trong xứ cho đến tận Ga-xa, không để lại bất cứ loại lương thực nào cho dân Y-sơ-ra-ên, kể cả chiên, hoặc lừa.
5 Chúng kéo quân lên cùng với bầy súc vật đóng trại đông như cào cào, người lạc đà số kể. Chúng xâm chiếm phá hoại xứ sở.
6 dân Ma-đi-an dân Y-sơ-ra-ên bị nghèo đói, khốn khổ nên họ kêu cầu Đức Giê-hô-va.
7 Khi dân Y-sơ-ra-ên kêu cầu Đức Giê-hô-va về việc dân Ma-đi-an
8 thì Đức Giê-hô-va sai một nhà tiên tri đến nói với dân Y-sơ-ra-ên rằng: “Giê-hô-va Đức Chúa Trời của Y-sơ-ra-ên phán: ‘Ta đã đem các con lên từ Ai Cập, rút các con ra khỏi nhà lệ,
9 giải cứu các con khỏi tay người Ai Cập, mọi kẻ áp bức các con. Ta đã đuổi chúng khỏi các con ban cho các con xứ của chúng.’
10 Ta phán: ‘Ta Giê-hô-va Đức Chúa Trời các con, chớ sợ các thần của dân A-mô-rít trong xứ các con đang ở.’ Nhưng các con nào lắng nghe tiếng Ta!”
11 Thiên sứ của Đức Giê-hô-va đến ngồi dưới cây thông tại thành Óp-ra của ông Giô-ách, người A-bi-ê-xê-rít. Khi ấy con trai của Giô-ách Ghi-đê-ôn đang đập lúa mạch trong hầm ép rượu để tránh dân Ma-đi-an.
12 Thiên sứ của Đức Giê-hô-va hiện đến với Ghi-đê-ôn nói: “Hỡi người chiến dũng cảm! Đức Giê-hô-va với anh.”
13 Ghi-đê-ôn nói: “Thưa ngài, nếu Đức Giê-hô-va cùng chúng tôi, tại sao tất cả các việc nầy xảy đến cho chúng tôi? Tổ phụ chúng tôi đã thuật lại rằng: ‘Đức Giê-hô-va đã đem chúng ta ra khỏi Ai Cập’. Thế thì mọi việc kỳ diệu kia đâu bây giờ Đức Giê-hô-va lại từ bỏ chúng tôi phó chúng tôi vào tay dân Ma-đi-an?”
14 Đức Giê-hô-va quay lại phán với ông: “Hãy dùng năng lực con giải cứu Y-sơ-ra-ên khỏi tay dân Ma-đi-an. Chẳng phải Ta sai con đó sao?”
15 Ghi-đê-ôn thưa: “Lạy Chúa, làm sao con thể giải cứu Y-sơ-ra-ên được? Nầy, gia tộc con nghèo nhất trong bộ tộc Ma-na-se, con lại người nhỏ nhất trong gia đình.”
16 Đức Giê-hô-va phán: “Ta sẽ cùng con, con sẽ đánh bại dân Ma-đi-an như đánh một người vậy.”
17 Ghi-đê-ôn thưa: “Nếu con được ơn trước mặt Chúa, xin ban cho con một dấu hiệu chứng tỏ Chúa phán với con.
18 Xin Ngài đừng rời khỏi đây cho đến khi con trở lại đem một tế lễ đặt trước mặt Ngài.” Chúa đáp: “Ta sẽ đây cho đến khi con trở lại.”
19 Ghi-đê-ôn đi vào, bắt một con con làm thịt lấy khoảng hai mươi hai lít bột làm bánh không men. Ông để thịt trong rổ đổ nước thịt vào nồi, rồi đem dâng các món ấy lên Ngài dưới cây thông.
20 Thiên sứ của Đức Chúa Trời phán rằng: “Hãy lấy thịt bánh không men đặt trên tảng đá nầy đổ nước thịt lên trên.” Ghi-đê-ôn làm đúng như vậy.
21 Bấy giờ, thiên sứ của Đức Giê-hô-va đưa gậy đang cầm trong tay ra, chạm đầu gậy vào thịt bánh không men. Lửa bốc lên từ tảng đá thiêu đốt thịt bánh không men. Rồi thiên sứ của Đức Giê-hô-va biến mất trước mắt ông.
22 Ghi-đê-ôn nhận biết đó thiên sứ của Đức Giê-hô-va nên la lên: “Lạy Giê-hô-va Đức Chúa Trời! Khốn nạn cho con, con đã thấy thiên sứ của Đức Giê-hô-va mặt đối mặt!”
23 Nhưng Đức Giê-hô-va phán với ông: “Hãy yên lòng, đừng sợ, con sẽ không chết đâu!”
24 Ghi-đê-ôn lập tại đó một bàn thờ cho Đức Giê-hô-va đặt tên Giê-hô-va Sa-lôm. Bàn thờ ấy vẫn còn thành Óp-ra, thuộc về gia tộc A-bi-ê-xê-rít, cho đến ngày nay.
25 Cũng trong đêm ấy, Đức Giê-hô-va phán với Ghi-đê-ôn: “Hãy bắt một đực của cha con, đó con đực thứ nhì bảy tuổi, rồi phá sập bàn thờ thần Ba-anh cha con đã lập triệt hạ hình tượng A-sê-ra bên cạnh đó.
26 Tiếp đến, hãy lập một bàn thờ thật ngay ngắn cho Giê-hô-va Đức Chúa Trời con trên đỉnh đồi nầy. Sau đó, dùng gỗ của tượng thần A-sê-ra con đã triệt hạ dâng con đực thứ nhì ấy làm tế lễ thiêu.”
27 Ghi-đê-ôn chọn mười người trong các đầy tớ mình làm theo điều Đức Giê-hô-va đã phán bảo. sợ những người trong gia đình những người trong thành nên ông không dám làm ban ngày làm ban đêm.
28 Sáng sớm hôm sau, khi dân trong thành thức dậy, họ thấy bàn thờ của thần Ba-anh đã bị phá sập, hình tượng A-sê-ra bên cạnh bị triệt hạ, con đực thứ nhì đã được dâng làm tế lễ thiêu trên bàn thờ mới lập.
29 Chúng hỏi nhau: “Ai đã làm điều đó?” Sau khi hỏi tìm hiểu, chúng biết rằng chính Ghi-đê-ôn, con trai Giô-ách, đã làm điều đó.
30 Dân trong thành nói với Giô-ách: “Hãy đem con ông ra đây, phải chết đã phá đổ bàn thờ thần Ba-anh, triệt hạ hình tượng A-sê-ra bên cạnh đó.”
31 Giô-ách trả lời tất cả những kẻ chống đối rằng: “Các người muốn bênh vực cho Ba-anh sao? Hay các người muốn bảo vệ hắn? Ai bênh vực Ba-anh sẽ bị xử tử trước sáng mai. Nếu thật hắn thần thì chính hắn phải tranh luận chứ, người ta đã phá đổ bàn thờ của hắn!”
32 thế, trong ngày ấy người ta gọi Ghi-đê-ôn Giê-ru-ba-anh, hàm ý: “Ba-anh phải tranh luận với ông ấy” Ghi-đê-ôn đã phá sập bàn thờ của hắn.
33 Tất cả dân Ma-đi-an, dân A-ma-léc, dân phương Đông liên kết lại, vượt qua sông Giô-đanh đóng quân trong thung lũng Gít-rê-ên.
34 Thần của Đức Giê-hô-va bao phủ Ghi-đê-ôn; ông thổi và, kêu gọi những người A-bi-ê-xê-rít đi theo ông.
35 Ông sai sứ giả đi khắp bộ tộc Ma-na-se kêu gọi họ theo mình. Ông cũng sai sứ giả đến các bộ tộc A-se, Sa-bu-lôn, Nép-ta-li, họ cũng đi lên hiệp với ông.
36 Ghi-đê-ôn thưa với Đức Chúa Trời: “Nếu Chúa muốn dùng tay con giải cứu Y-sơ-ra-ên, đúng như lời Chúa đã phán,
37 thì con sẽ để một mớ lông chiên trong sân đập lúa. Nếu sương chỉ đọng trên mớ lông chiên ấy, còn đất lại khô ráo, thì con sẽ nhận biết Chúa dùng tay con giải cứu Y-sơ-ra-ên như Chúa đã phán hứa.”
38 Việc xảy ra đúng như vậy. Sáng hôm sau, Ghi-đê-ôn dậy sớm, vắt mớ lông chiên thì sương chảy ra đầy một chén nước.
39 Ghi-đê-ôn lại thưa với Đức Chúa Trời rằng: “Xin Chúa đừng nổi giận với con, con chỉ xin thưa một lần nữa thôi. Xin Chúa để con thử với mớ lông chiên chỉ một lần nữa thôi: Xin cho chỉ riêng mớ lông chiên khô, còn sương thì đọng khắp trên đất.”
40 Trong đêm đó, Đức Chúa Trời làm đúng như vậy: Chỉ riêng mớ lông chiên thì khô, còn khắp trên đất lại bị sương phủ.