Bible

Designed

For Churches, Made for Worship

Try RisenMedia.io Today!

Click Here

1 Kings 3

:
Vietnamese - VIE2010
1 Sa-lô-môn kết thân với Pha-ra-ôn, vua Ai Cập, cưới con gái của Pha-ra-ôn. Vua đưa nàng về thành Đa-vít cho đến khi hoàn thành việc xây cất cung điện cho mình, đền thờ của Đức Giê-hô-va, tường thành chung quanh Giê-ru-sa-lem.
2 Tuy nhiên, dân chúng vẫn còn dâng sinh tế trên các nơi cao, cho đến bấy giờ chưa đền thờ nào được xây cất cho danh Đức Giê-hô-va.
3 Sa-lô-môn kính yêu Đức Giê-hô-va nên bước đi theo các luật lệ của Đa-vít, cha mình. Tuy nhiên, vua vẫn còn dâng sinh tế đốt hương trên các nơi cao.
4 Vua đi đến Ga-ba-ôn để dâng sinh tế tại đó ấy nơi cao quan trọng nhất. Trên bàn thờ đó, Sa-lô-môn dâng một nghìn sinh tế làm tế lễ thiêu.
5 Tại Ga-ba-ôn, Đức Giê-hô-va hiện ra với Sa-lô-môn trong giấc chiêm bao ban đêm; Đức Chúa Trời phán: “Hãy xin điều con muốn Ta ban cho con.”
6 Sa-lô-môn thưa: “Chúa đã bày tỏ lòng nhân từ lớn lao đối với đầy tớ Ngài Đa-vít, thân phụ con, như người đã bước đi trước mặt Ngài trong sự trung tín, công chính tấm lòng ngay thẳng. Chúa lại tiếp tục bày tỏ lòng nhân từ lớn lao ấy cho người, khi ban cho người một con trai ngồi trên ngai của người như đã ngày nay.
7 Bây giờ, lạy Giê-hô-va Đức Chúa Trời của con, chính Chúa đã khiến đầy tớ Ngài lên ngôi kế vị Đa-vít, thân phụ con, mặc con chỉ một đứa trẻ chẳng biết phải điều hành việc nước như thế nào.
8 Đầy tớ Chúa giữa dân Chúa đã chọn, một dân đông số không thể đếm nổi.
9 Vậy, xin Chúa ban cho đầy tớ Ngài tấm lòng khôn sáng để xét xử dân Ngài phân biệt đúng sai; ai thể xét xử đoàn dân đông đảo nầy của Chúa?”
10 Chúa hài lòng Sa-lô-môn đã xin điều nầy.
11 Đức Chúa Trời phán với vua: “Vì con đã xin điều nầy không xin cho con được sống lâu hay giàu có, cũng không xin mạng sống của những kẻ thù con, nhưng xin sự khôn sáng để xét xử thích đáng,
12 nên Ta làm theo điều con xin. Ta ban cho con tấm lòng khôn ngoan thông sáng, đến nỗi trước con không ai bằng sau con cũng sẽ không ai sánh kịp.
13 Hơn nữa, Ta cũng ban cho con những điều con không xin, tức sự giàu danh vọng, đến nỗi trọn đời con, không ai trong các vua được như con.
14 Nếu con bước đi trong đường lối Ta, tuân giữ các điều răn mệnh lệnh của Ta, như cha của con Đa-vít đã bước đi, thì Ta sẽ cho con được sống lâu.”
15 Sa-lô-môn thức dậy, thấy đó một giấc chiêm bao. Rồi vua trở về Giê-ru-sa-lem, đứng trước Hòm Giao Ước của Đức Giê-hô-va, dâng tế lễ thiêu tế lễ bình an. Sau đó, vua mở tiệc khoản đãi tất cả quần thần của mình.
16 Bấy giờ, hai gái mại dâm đến đứng chầu trước mặt vua.
17 Một người nói: “Tâu bệ hạ, tôi người đàn nầy chung một nhà. Tôi sinh được một đứa con trai trong lúc chị ấy đang nhà với tôi.
18 Ngày thứ ba sau khi tôi sinh con thì người đàn nầy cũng sinh con. Chúng tôi chung với nhau, không một người lạ nào với chúng tôi trong nhà, chỉ hai chúng tôi thôi.
19 Đêm nọ, con trai của người đàn nầy chết, chị ấy đã nằm đè lên nó.
20 Giữa đêm khuya, trong khi tớ gái bệ hạ đang ngủ thì chị ấy thức dậy, bế đi con trai tôi đang bên cạnh tôi đặt nằm trong lòng mình, rồi chị đặt đứa con trai đã chết của mình nằm trong lòng tôi.
21 Đến sáng, khi tôi thức dậy cho con thì thấy đã chết! Nhưng khi trời sáng, tôi nhìn kỹ thì thấy chẳng phải đứa con tôi đã sinh.”
22 Người đàn kia trả lời: “Không! Đứa sống con của tôi, còn đứa chết con của chị.” Nhưng người nầy lại nói: “Không! Đứa chết con của chị, còn đứa sống con của tôi.” Họ cãi nhau như vậy trước mặt vua.
23 Bấy giờ vua phán: “Người nầy nói: ‘Đứa sống con của tôi, còn đứa chết con của chị.’ Người kia nói: ‘Không! Đứa chết con của chị, còn đứa sống con của tôi.’”
24 Rồi vua truyền: “Hãy đem cho ta một thanh gươm.” Người ta đem đến cho vua một thanh gươm.
25 Vua ra lệnh: “Hãy chặt đứa còn sống ra làm hai, rồi cho người nầy một nửa cho người kia một nửa.”
26 Người đàn đứa con còn sống rất xúc động thương con mình liền tâu với vua: “Ôi, chúa tôi! Hãy cho chị ấy đứa trẻ còn sống, xin đừng giết nó!” Nhưng người kia nói: “Nó sẽ chẳng thuộc về tôi, cũng chẳng thuộc về chị, cứ chia đôi đi!”
27 Bấy giờ, vua phán quyết: “Hãy trao đứa còn sống cho người đàn nói trước, đừng giết ấy chính mẹ nó.”
28 Toàn dân Y-sơ-ra-ên nghe việc phân xử phán quyết của vua đều rất kính phục vua, họ thấy rằng Đức Chúa Trời đã ban cho vua sự khôn ngoan để thực thi công lý.