Bible

Elevate

Your Sunday Morning Worship Service

Try RisenMedia.io Today!

Click Here

Acts 28

:
Vietnamese - NVB
1 Thoát nạn rồi, chúng tôi mới biết đây đảo Man-ta.
2 Thổ dân tỏ lòng tử tế khác thường với chúng tôi. Họ nhóm một đám lửa để hoan nghênh tất cả chúng tôi trời đang mưa lạnh lẽo.
3 Phao-lô lượm một củi chất vào lửa, bỗng một con rắn độc bị nóng ra quấn chặt vào bàn tay ông.
4 Thấy con rắn đeo trên tay Phao-lô, thổ dân bảo nhau: “Anh này đúng tay giết người nên thoát chết ngoài khơi công vẫn không cho sống nữa!”
5 Nhưng Phao-lô rảy con rắn vào lửa không hề hấn cả.
6 Thổ dân chắc rằng ông sẽ bị sưng phù lên hoặc ngã chết tức khắc; nhưng đợi đã lâu không thấy ông bị hại gì, họ lại đổi ý, tôn xưng ông một vị thần.
7 Cạnh nơi này đất đai của trưởng đảo Man-ta, tên Búp-li-u. trưởng đón chúng tôi về nhà tiếp đãi thân mật trọn ba ngày.
8 Thân phụ của Búp-li-u bị sốt nặng kiết lỵ, phải nằm liệt giường. Phao-lô vào thăm, cầu nguyện đặt tay chữa lành.
9 Sau việc đó, những người đau yếu khác trên đảo cũng kéo đến đều được chữa lành.
10 Họ cho chúng tôi nhiều quà. Khi rời đảo, chúng tôi được họ cung cấp đầy đủ mọi thứ cần dùng.
11 Ba tháng sau, chúng tôi đáp một chiếc tàu tên thần Song Sinh từ cảng A-lê-xan-đơ-ri đến, tàu này đã trú mùa đông tại đảo.
12 Đến Si-ra-cu-sơ chúng tôi lại ba ngày.
13 Từ đó tàu chạy đến thành Rê-ghi-um. Hôm sau, gió nam bắt đầu thổi, nên chạy hai ngày chúng tôi đến thành Bu-tô-lơ.
14 Tại đây gặp anh em tín hữu, được họ thiết tha mời mọc, chúng tôi lại với họ bảy ngày, rồi lên đường đi Rô-ma.
15 Anh em tín hữu Rô-ma nghe tin chúng tôi đến đã ra tận quảng trường Áp-bi-u Ba Quán đón tiếp. Thấy anh em, Phao-lô cảm tạ Đức Chúa Trời vững lòng.
16 Vào đến thủ đô Rô-ma, đội trưởng Giu-li cho phép Phao-lô riêng với một binh canh giữ.
17 Ba ngày sau, Phao-lô mời các cấp lãnh đạo Do Thái địa phương họp mặt. Phao-lô trình bày: “Thưa các anh em, tôi chẳng làm điều chống nghịch dân chúng hoặc phạm đến tục lệ của tổ tiên, nhưng tôi bị bắt tại Giê-ru-sa-lem giao nạp cho người La Mã.
18 Họ đã thẩm tra, định trả tự do cho tôi họ không thấy tôi tội nào đáng xử tử cả.
19 Nhưng một số người Do Thái phản đối, nên buộc lòng tôi phải khiếu nại lên Hoàng Đế La Mã, chứ không phải tôi điều tố cáo quốc dân ta đâu!
20 Vậy, do đó tôi mời anh em đến để gặp gỡ, chuyện trò; chính niềm hy vọng của Y-sơ-ra-ên tôi phải mang chiếc xiềng này.”
21 Họ đáp: “Chúng tôi chẳng được thư từ từ xứ Giu-đê nói về anh, cũng chẳng đồng bào nào đến đây báo cáo hoặc nói xấu anh cả.
22 Nhưng thiết tưởng cũng nên xin anh cho biết ý kiến chúng tôi được biết giáo phái này bị chống đối khắp nơi.”
23 Đúng ngày hẹn, họ kéo đến đông đảo gặp Phao-lô tại nhà trọ. Từ sáng đến chiều ông làm chứng, trình bày về Nước Đức Chúa Trời, trưng dẫn Kinh Luật Môi-se các Kinh Tiên Tri, cố gắng thuyết phục họ tin nhận Đức Giê-su.
24 Một số người chịu thuyết phục, còn những kẻ khác không chịu tin.
25 Họ không đồng ý với nhau giải tán, sau khi Phao-lô nói câu này: “Thánh Linh đã dùng tiên tri của Ngài I-sa phán bảo tổ phụ các anh thật đúng:
26 ‘Hãy đi bảo dân này rằng:Các ngươi cứ nghe mãi không hiểu.Các ngươi cứ nhìn hoài chẳng thấy,
27 tâm trí dân này đã chai lì,Tai nặng không nghe,Mắt nhắm chẳng chịu thấy.Họ ngại rằng mắt họ thấy rõ,Tai họ nghe ra,Trí họ hiểu được,Thì họ quay về với Ta, Đức Chúa Trời phán, Rồi Ta chữa lành cho họ.’”
28 Phao-lô kết luận: “Vậy, anh em phải biết rằng sự cứu rỗi của Đức Chúa Trời đã được truyền cho các dân tộc ngoại quốc. Họ sẽ nghe theo!”
29 Nghe nói xong, người Do Thái ra về, cãi nhau dữ dội.
30 Phao-lô tại nhà trọ suốt hai năm, tiếp đón tất cả những người đến thăm,
31 truyền giảng Nước Đức Chúa Trời mạnh dạn dạy dỗ về Chúa Cứu Thế Giê-su, không bị ai ngăn cấm.