Bible

Engage

Your Congregation Like Never Before

Try RisenMedia.io Today!

Click Here

2 Samuel 15

:
Vietnamese - NVB
1 Sau đó, Áp-sa-lôm sắm cho mình một cỗ xe ngựa năm mươi người chạy trước xe.
2 Áp-sa-lôm thường dậy sớm, đứng bên đường vào cổng thành. Bất cứ người nào việc thưa kiện đến xin vua xét xử, Áp-sa-lôm cũng gọi lại, hỏi: “Ông quê đâu, thành nào?” Sau khi người kia đáp: “Tôi tớ ngài thuộc chi tộc này, chi tộc nọ trong Y-sơ-ra-ên,”
3 Áp-sa-lôm thường nói: “Tốt lắm, vụ kiện của ông đúng chính đáng, nhưng tiếc vua không cử ai để nghe ông cả.”
4 Áp-sa-lôm lại nói tiếp: “Ước người cử tôi làm thẩm phán trong nước! Bấy giờ người nào việc thưa kiện đến với tôi, tôi cũng sẽ xét xử công minh cho người đó.”
5 hễ người nào đến gần, sấp mình xuống vái chào, Áp-sa-lôm liền dang tay ra, ôm chầm lấy người ấy hôn.
6 Áp-sa-lôm xử như thế với mọi người Y-sơ-ra-ên đến xin vua xét xử. Vậy, Áp-sa-lôm đánh gạt được dân Y-sơ-ra-ên.
7 Sau bốn năm Áp-sa-lôm thưa với vua: “Xin cho phép con đi Hếp-rôn để giữ trọn lời khấn nguyện với CHÚA.
8 lúc còn Ghê-sua, thuộc xứ Sy-ri, tôi tớ phụ vương khấn nguyện: ‘Nếu CHÚA cho con trở về thành Giê-ru-sa-lem, con sẽ thờ phượng CHÚA tại Hếp-rôn’
9 Vua bảo: ‘Con đi bình an.’” Vậy, Áp-sa-lôm đi Hếp-rôn.
10 Đồng thời, Áp-sa-lôm sai người mật đi khắp các chi tộc Y-sơ-ra-ên căn dặn họ: “Khi anh em nghe tiếng thổi, hãy tung lên: ‘Áp-sa-lôm làm vua Hếp-rôn!’”
11 Áp-sa-lôm mời hai trăm quan khách Giê-ru-sa-lem cùng đi với mình, nhưng họ đi với thiện ý, không hề biết về mưu phản của ông.
12 Khi chuẩn bị dâng tế lễ, Áp-sa-lôm sai người đi thành Ghi-lô mời ông A-hi-tô-phen đến. Ông cố vấn của vua Đa-vít. Bọn âm mưu phản loạn thêm mạnh, số người ủng hộ Áp-sa-lôm ngày càng đông.
13 người đến báo cho vua Đa-vít: “Dân Y-sơ-ra-ên theo phe Áp-sa-lôm.”
14 Toàn thể triều thần đang với vua tại Giê-ru-sa-lem. Vua Đa-vít liền bảo họ: “Chúng ta phải đi trốn ngay, Áp-sa-lôm sẽ không để cho một ai trong chúng ta thoát chết đâu. Chúng ta phải đi nhanh, kẻo chẳng mấy chốc đuổi kịp chúng ta, đánh bại chúng ta, dùng gươm giết mọi người trong thành.”
15 Triều thần tâu với vua: “Vua chúa chúng tôi quyết định thể nào, chúng tôi đây tôi tớ vua xin tuân theo.”
16 Vậy vua ra đi cùng với mọi người trong hoàng cung. Vua chỉ để lại mười cung phi để giữ cung điện.
17 Vua ra đi, mọi người đi theo. Họ dừng lại ngôi nhà cuối cùng.
18 Tất cả các tôi tớ vua đi qua trước mặt vua, kể cả toàn thể người Kê-rết Phê-lết trong toán vệ binh hoàng gia. Khi tất cả sáu trăm quân binh theo vua từ thành Gát đi qua trước mặt vua,
19 Vua hỏi ông Y-tai, người Gát: “Ngươi cũng đi theo chúng ta nữa sao? Hãy trở về với nhà vua, ngươi người nước ngoài, ngươi hiện cũng đang sống lưu vong, xa quê hương.
20 Ngươi chỉ mới đến với ta hôm qua thôi. Không lẽ hôm nay ta lại bắt ngươi đi lang thang với chúng ta, trong khi chính ta cũng không biết ta sẽ đi về đâu? Ngươi hãy trở về, dẫn theo các anh em ngươi. Cầu xin lòng thương xót sự thành tín của CHÚA với ngươi.”
21 Ông Y-tai thưa: “Có CHÚA hằng sống chứng kiến, trước mặt vua chúa tôi đang sống đây, tôi xin thề: vua chúa tôi đâu, tôi tớ ngài sẽ đó, sống hay chết.”
22 Vua Đa-vít bảo ông: “Được, vậy thì hãy đi qua.” Ông Y-tai, người Gát, đi qua cùng với tất cả những quân binh theo ông gia đình họ.
23 Toàn dân trong thành Giê-ru-sa-lem khóc lớn tiếng khi đoàn quân đi qua. Vua đi qua khe Kít-rôn, đoàn quân đi qua theo con đường dẫn vào sa mạc;
24 cả thầy tế lễ Xa-đốc với tất cả các thầy Lê-vi khiêng Rương giao ước của Đức Chúa Trời. Họ đặt Rương giao ước của Đức Chúa Trời xuống, thầy tế lễ A-bia-tha dâng tế lễ cho đến khi đoàn quân ra khỏi thành đi qua hết.
25 Vua bảo thầy tế lễ Xa-đốc: “Xin thầy đem Rương giao ước của Đức Chúa Trời trở về thành. Nếu tôi được đẹp lòng CHÚA, Ngài sẽ đưa tôi về cho tôi nhìn thấy Rương nơi Rương ngự.
26 Còn nếu Ngài phán: ‘Con không đẹp lòng Ta,’ thì xin Ngài xử với tôi theo ý tốt đẹp của Ngài.”
27 Vua bảo tiếp: “Thầy hiểu ý tôi không? Thầy thầy tế lễ A-bia-tha hãy trở về thành bình an cùng với hai con, A-hi-mát, con thầy, Giô-na-than, con thầy tế lễ A-bia-tha.
28 Về phần tôi, tôi sẽ nán lại trong đồng vắng, gần các chỗ qua sông cho đến khi được tin hai thầy.”
29 Vậy, hai thầy tế lễ Xa-đốc A-bia-tha đưa Rương giao ước của Đức Chúa Trời trở vào thành Giê-ru-sa-lem, họ lại đó.
30 Trong lúc ấy, vua Đa-vít đi lên dốc núi Ô-liu, vừa đi vừa khóc, đầu trùm lại, đi chân không. Tất cả những người đi theo vua cũng trùm đầu lại, vừa đi vừa khóc.
31 Khi vua Đa-vít được tin ông A-hi-tô-phen trong nhóm âm mưu phản loạn cùng với Áp-sa-lôm, vua cầu: “Lạy CHÚA, xin làm cho lời bàn của A-hi-tô-phen ra ngu dại.”
32 Lên đến đỉnh núi, nơi người ta thờ phượng Đức Chúa Trời, vua Đa-vít gặp ông Hu-sai người Ạt-kít ra đón vua, áo rách đầu phủ bụi đất.
33 Vua Đa-vít bảo ông: “Nếu ngươi đi với ta, ngươi sẽ nên gánh nặng cho ta.
34 Nhưng nếu ngươi trở về thành, nói với Áp-sa-lôm: ‘Tâu bệ hạ, tôi tôi tớ bệ hạ; trước đây tôi tôi tớ của cha bệ hạ, nhưng bây giờ tôi tôi tớ bệ hạ,’ thì ngươi thể giúp ta bằng cách phá hỏng lời bàn của A-hi-tô-phen.
35 Kìa, hai thầy tế lễ Xa-đốc A-bia-tha cũng đó với ngươi. Hãy báo cho hai thầy ấy biết mọi tin tức ngươi nghe được từ cung vua.
36 Hai thầy cũng hai người con đó, A-hi-mát con thầy Xa-đốc, Giô-na-than, con thầy A-bia-tha. Ngươi thể sai chúng báo cho ta mọi điều ngươi nghe được.”
37 Vậy, ông Hu-sai, bạn vua Đa-vít, vào thành đúng ngay lúc Áp-sa-lôm về đến Giê-ru-sa-lem.