Bible

Say Goodbye

To Clunky Software & Sunday Tech Stress!

Try RisenMedia.io Today!

Click Here

1 Samuel 18

:
Vietnamese - NVB
1 Đa-vít vừa tâu xong với vua Sau-lơ, tâm hồn Giô-na-than liền gắn với tâm hồn Đa-vít, Giô-na-than yêu mến Đa-vít như chính mình.
2 Hôm ấy, vua Sau-lơ giữ Đa-vít lại, không cho chàng trở về nhà cha mình nữa.
3 Giô-na-than Đa-vít lập giao ước kết bạn với nhau Giô-na-than yêu mến Đa-vít như chính mình.
4 Giô-na-than cởi áo khoác đang mặc cho Đa-vít, cũng cho luôn binh phục, gươm, cung đai thắt lưng của mình nữa.
5 Hễ khi nào vua Sau-lơ sai Đa-vít ra trận, Đa-vít đều thắng trận, cho nên vua Sau-lơ đặt chàng chỉ huy quân đội chinh chiến. Điều này vừa lòng toàn quân cũng vừa lòng các triều thần của vua nữa.
6 Sau khi Đa-vít hạ được tên Phi-li-tin, đoàn quân chiến thắng trở về. Phụ nữ từ khắp các thành trong Y-sơ-ra-ên kéo ra đón mừng vua Sau-lơ. Họ hát mừng, nhảy múa theo tiếng trống con tiếng đàn tam.
7 Phụ nữ vui đùa ca hát đối đáp:“Sau-lơ giết hàng ngàn,Đa-vít giết hàng vạn!”
8 Lời hát này không vừa ý vua Sau-lơ, vua giận lắm, nhủ thầm: “Họ khen Đa-vít giết được hàng vạn, con ta chỉ hàng ngàn thôi! chỉ còn thiếu ngôi vua thôi!”
9 Từ ngày ấy trở đi, vua Sau-lơ nhìn Đa-vít với con mắt nghi kỵ.
10 Ngày hôm sau, Đức Chúa Trời để cho ác thần nhập vào vua Sau-lơ, vua nói lảm nhảm trong nhà như người khùng. Trong khi Đa-vít gảy đàn như thường ngày, vua Sau-lơ đang cầm cây giáo trong tay,
11 bỗng vua phóng giáo đi, trong lòng tự nghĩ: “Ta sẽ ghim Đa-vít vào tường!” Nhưng Đa-vít người, tránh khỏi mũi giáo hai lần.
12 Vua Sau-lơ bắt đầu sợ Đa-vít, CHÚA với Đa-vít, đã bỏ vua.
13 Vua Sau-lơ tìm cách đẩy Đa-vít xa khỏi mình, đặt chàng chỉ huy ngàn quân. Đa-vít thường cầm quân ra vào nơi trận địa.
14 Trận nào Đa-vít cũng thắng, CHÚA cùng chàng.
15 Thấy Đa-vít chiến thắng oanh liệt, vua Sau-lơ càng thêm sợ hãi.
16 Nhưng toàn dân Y-sơ-ra-ên Giu-đa đều kính mến Đa-vít chàng chỉ huy họ trong chiến trận.
17 Vua Sau-lơ tự nhủ: “Chính tay ta không nên hại nó, nhưng thà để quân Phi-li-tin hại thì hơn.” Do đó, vua Sau-lơ bảo Đa-vít: “Mê-ráp con gái lớn của ta. Ta sẵn sàng gả cho con nếu con tự tỏ mình chiến anh dũng tham gia các trận chiến của CHÚA.”
18 Đa-vít thưa: “Tâu bệ hạ, con ai? Dòng họ con, gia tộc của cha con trong Y-sơ-ra-ên con được làm phò vua?”
19 Nhưng khi đến lúc vua Sau-lơ phải gả Mê-ráp, con gái mình, cho Đa-vít, thì vua lại gả cho Át-ri-ên, người thành Mê-hô-la.
20 Trong khi đó, Mi-canh, thứ nữ vua Sau-lơ, đem lòng yêu Đa-vít. Người ta tâu cho vua Sau-lơ hay, tin này vừa lòng vua,
21 vua nghĩ thầm: “Ta sẽ gả cho Đa-vít, sẽ trở thành cái bẫy khiến Đa-vít sa vào tay quân Phi-li-tin.” Vua Sau-lơ bảo Đa-vít lần thứ nhì: “Hôm nay con sẽ làm phò ta.”
22 Vua Sau-lơ ra lệnh cho triều thần: “Các ngươi hãy nói kín với Đa-vít như thế này: ‘Anh được lòng nhà vua, triều thần ai cũng quí mến anh. Anh nên làm phò nhà vua bây giờ đi.’”
23 Triều thần vua Sau-lơ rỉ tai Đa-vít những lời ấy. Đa-vít đáp: “Các ông tưởng làm phò nhà vua chuyện nhỏ sao, trong khi tôi chỉ một người nghèo nàn, danh tiểu tốt?”
24 Triều thần vua Sau-lơ về tâu lên vua lời đáp của Đa-vít.
25 Vua Sau-lơ truyền: “Các ngươi hãy bảo Đa-vít: ‘Nhà vua không đòi sính lễ khác ngoài một trăm bao qui đầu của người Phi-li-tin để trả thù quân địch của nhà vua.’” Vua Sau-lơ tính thế nào Đa-vít cũng sẽ rơi vào tay quân Phi-li-tin.
26 Khi triều thần thuật lại những lời ấy cho Đa-vít, chàng bằng lòng nộp sính lễ như trên để làm phò vua. Trước khi hết hạn,
27 Đa-vít đi với thuộc hạ đánh giết hai trăm người Phi-li-tin. Đa-vít mang qui đầu của chúng về, đếm đủ số nộp cho vua để trở thành phò vua. Vua Sau-lơ đành phải gả Mi-canh, con gái mình, cho Đa-vít.
28 Khi vua Sau-lơ nhận biết ràng CHÚA với Đa-vít, Mi-canh, con gái vua, yêu Đa-vít,
29 vua càng thêm sợ Đa-vít, suốt đời mình, vua trở thành kẻ thù của Đa-vít.
30 Lúc bấy giờ các quan tướng Phi-li-tin thường đem quân ra đánh dân Y-sơ-ra-ên. Mỗi khi chiến tranh, Đa-vít đều lập chiến công nhiều hơn hết thảy các triều thần của vua Sau-lơ nên tiếng tăm Đa-vít càng lừng lẫy.