Bible

Upgrade

Your Church Presentations in Minutes

Try RisenMedia.io Today!

Click Here

2 Samuel 15

:
Vietnamese - BPT
1 Sau đó, Áp-xa-lôm sắm một quân xa cùng ngựa kéo năm mươi quân chạy trước mặt mình.
2 Sáng sớm Áp-xa-lôm thức dậy ra đứng trước cổng thành. Ai chuyện tranh chấp cần vua phân xử đều đến đó. Khi thấy ai đến thì Áp-xa-lôm gọi lại hỏi, “Anh từ thành nào đến?” Người đó sẽ trả lời, “Tôi từ một trong những chi tộc của Ít-ra-en đến.”
3 Áp-xa-lôm liền bảo, “Điều đòi hỏi của anh rất chính đáng nhưng vua không ai để nghe anh đâu.”
4 Áp-xa-lôm nói, “Ước ai cử tôi làm quan án trong xứ nầy! Ai chuyện sẽ đến với tôi, tôi sẽ giúp họ được công bảo vệ.”
5 Dân chúng đến gần Áp-xa-lôm đều cúi lạy anh ta. Khi họ làm như thế Áp-xa-lôm liền dang tay ra ôm hôn họ.
6 Áp-xa-lôm làm như thế với tất cả mọi người Ít-ra-en đến nhờ vua Đa-vít giải quyết. thế Áp-xa-lôm chiếm được lòng của tất cả dân Ít-ra-en.
7 Sau bốn năm Áp-xa-lôm thưa với vua Đa-vít, “Xin cho con về Hếp-rôn. Con muốn thực hiện điều con hứa nguyện với CHÚA.
8 Trong khi con còn Ghê-sua trong xứ A-ram con thưa, ‘Nếu CHÚA mang tôi về Giê-ru-sa-lem con thề sẽ thờ lạy Ngài.’”
9 Vua bảo, “Thôi con hãy đi bình yên.” Vậy Áp-xa-lôm đi đến Hếp-rôn.
10 Nhưng anh ta mật sai sứ giả đi khắp các chi tộc Ít-ra-en. Họ bảo dân chúng, “Khi các ngươi nghe tiếng kèn thì hãy la lên: ‘Áp-xa-lôm đã lên làm vua Hếp-rôn!’”
11 Áp-xa-lôm đã mời hai trăm người cùng đi với mình. Vậy họ từ Giê-ru-sa-lem đi xuống với anh nhưng không biết âm mưu của anh.
12 Trong khi Áp-xa-lôm đang dâng của lễ thì anh cho mời A-hi-tô-phên, một trong những cố vấn của Đa-vít, từ Ghi-lô, quê của ông đến. Âm mưu của Áp-xa-lôm thành công. Càng ngày càng đông người ủng hộ anh ta.
13 Một sứ giả đến báo cho Đa-vít hay, “Dân Ít-ra-en đang về hùa với Áp-xa-lôm.”
14 Đa-vít liền bảo các quần thần mặt với vua Giê-ru-sa-lem, “Chúng ta phải rời đây ngay lập tức! Nếu không chúng ta sẽ không thoát khỏi tay Áp-xa-lôm. Chúng ta phải nhanh chân trước khi bắt kịp chúng ta, giết chúng ta cùng dân chúng Giê-ru-sa-lem.”
15 Các quần thần thưa, “Chúng tôi sẽ làm bất cứ điều bệ hạ muốn.”
16 Vua cùng tất cả mọi người trong nhà ra đi nhưng để lại mười hầu thiếp để chăm sóc cung vua.
17 Vua cùng các người đi theo lên đường dừng lại một căn nhà khá xa.
18 Tất cả các tôi tớ vua đi qua trước mặt vua: người Kê-rê-thít, Bê-lê-thít, tất cả những người Gát, sáu trăm người đã theo vua.
19 Vua bảo Y-tai, người miền Gát rằng, “Sao ngươi đi theo chúng ta làm gì? Hãy trở về với vua Áp-xa-lôm của ngươi đi ngươi ngoại kiều. Xứ nầy đâu phải quê hương ngươi đâu.
20 Ngươi mới theo ta đây thôi. Tại sao ta phải bắt ngươi đi lang thang với chúng ta trong khi chính ta cũng không biết mình đi đâu nữa? Hãy trở về, mang các anh em ngươi theo ngươi. Nguyền ngươi được người ta tỏ lòng nhân từ trung thành.”
21 Nhưng Y-tai thưa với vua, “Tôi thề trong danh CHÚA hằng sống mạng sống vua, tôi nhất định với vua sống chết.”
22 Đa-vít liền bảo Y-tai, “Vậy thì đi.” Vậy Y-tai người Gát tất cả mọi người cùng gia đình họ tiếp tục đi.
23 Tất cả dân chúng khóc lớn khi mọi người đi qua. Vua Đa-vít băng qua thung lũng Kít-rôn, rồi họ tiếp tục đi đến sa mạc.
24 Xa-đốc cùng mọi người Lê-vi đi với ông khiêng Rương Giao Ước của Thượng Đế. Họ đặt Rương xuống, rồi A-bia-tha cầu nguyện cho đến khi mọi người đã ra khỏi thành.
25 Vua bảo Xa-đốc, “Hãy mang Rương Giao Ước của Thượng Đế trở vào thành. Nếu CHÚA ưa thích ta, Ngài sẽ mang ta về cho ta nhìn thấy Rương cùng thành Giê-ru-sa-lem trở lại.
26 Nhưng nếu CHÚA bảo Ngài không thích ta nữa thì ta đã sẵn sàng. Ngài muốn xử ta thế nào cũng được.”
27 Vua nói tiếp với Xa-đốc thầy tế lễ, “Ngươi phải người tiên kiến không? Hãy trở về thành bình yên mang theo A-hi-mát, con ngươi Giô-na-than, con A-bia-tha.
28 Ta sẽ chờ nơi chỗ băng qua sa mạc cho đến khi ta nghe tin tức ngươi báo.”
29 Vậy Xa-đốc A-bia-tha mang Rương của Thượng Đế trở về Giê-ru-sa-lem lại đó.
30 Đa-vít đi lên núi Ô-liu, vừa đi vừa khóc. Ông trùm đầu đi chân đất. Đoàn người đi với ông cũng trùm đầu vừa đi vừa khóc.
31 người báo cho Đa-vít, “A-hi-tô-phên một trong những người Áp-xa-lôm tham khảo ý kiến để phản vua.” Đa-vít liền cầu khẩn, “CHÚA ơi, xin khiến mưu của A-hi-tô-phen ra ngu dại.”
32 Khi Đa-vít lên tới đỉnh núi nơi người ta thường thờ lạy Thượng Đế, thì Hu-sai, người Ác-kít, đi ra gặp vua. Áo quần Hu-sai rách tả tơi, đầu đính bụi đất chứng tỏ người đang thảm sầu.
33 Đa-vít bảo Hu-sai, “Nếu ngươi đi với ta, ta sẽ thêm một người nữa phải lo.
34 Nhưng nếu ngươi trở vào thành thì ngươi thể biến mưu của A-hi-tô-phên ra dụng. Hãy bảo Áp-xa-lôm rằng, ‘Tôi tôi tớ vua. Trước kia tôi phục vụ cha của bệ hạ, nhưng nay tôi sẽ phục vụ bệ hạ.’
35 Các thầy tế lễ Xa-đốc A-bia-tha sẽ với ngươi. Hãy thuật cho họ biết những ngươi nghe thấy trong cung vua.
36 A-hi-mát, con Xa-đốc, Giô-na-than, con A-bia-tha, với họ. Bảo họ báo cho ta biết mọi điều ngươi nghe.”
37 thế Hu-sai, bạn Đa-vít, trở về Giê-ru-sa-lem khi Áp-xa-lôm vừa đến thành.