Bible

Engage

Your Congregation Like Never Before

Try RisenMedia.io Today!

Click Here

2 Samuel 11

:
Vietnamese - BPT
1 Vào mùa xuân khi các vua thường ra tranh chiến nhau, thì Đa-vít phái Giô-áp, các tôi tớ ông, toàn quân Ít-ra-en ra trận. Họ tiêu diệt dân Am-môn tấn công thành Ráp-ba. Còn Đa-vít thì lại Giê-ru-sa-lem.
2 Một buổi chiều nọ vua ngồi dậy khỏi giường đi dạo trên nóc đền vua. Trong khi đang dạo trên nóc thì vua thấy một người đàn đang tắm. Nàng rất đẹp.
3 Nên Đa-vít sai đầy tớ hỏi xem nàng ai. Một đầy tớ trả lời, “Người đàn đó Bát-Sê-ba, con gái Ê-li-am. Nàng vợ U-ri người Hê-tít.”
4 Đa-vít liền cho người mang Bát-Sê-ba vào gặp mình. Khi nàng đến cùng vua thì vua ăn nằm cùng nàng. Lúc đó Bát-Sê-ba đã tẩy sạch kinh nguyệt. Rồi nàng trở về nhà mình.
5 Nhưng Bát-Sê-ba thai sai nhắn với Đa-vít, “Tôi thai.”
6 thế Đa-vít ra lệnh cho Giô-áp: “Hãy gởi U-ri, người Hê-tít, về với ta.” Giô-áp liền gởi U-ri về với Đa-vít.
7 Khi U-ri vào gặp vua thì Đa-vít hỏi thăm về Giô-áp, các binh về tình hình chiến cuộc ra sao.
8 Rồi Đa-vít bảo U-ri, “Thôi anh về nhà nghỉ ngơi đi.” U-ri rời cung vua, nhà vua gởi biếu ông một món quà.
9 Nhưng U-ri không về nhà. Ông ngủ ngoài cửa cung vua như tất cả các quan hoàng gia khác.
10 Các quan báo cáo với Đa-vít, “U-ri không về nhà.” Đa-vít liền hỏi U-ri, “Anh từ xa đi về. Sao anh không đi về nhà?”
11 U-ri thưa, “Rương Giao Ước các chiến Ít-ra-en Giu-đa đang trong lều. Chủ tôi Giô-áp cùng các quan đang trú ngoài mặt trận tôi đi về ăn uống, rồi ngủ với vợ thì không phải lẽ nào! Tôi xin thề với vua tôi sẽ không đời nào làm như thế.”
12 Đa-vít bảo U-ri, “Anh đây hôm nay đi. Ngày mai ta sẽ gởi anh ra mặt trận.” Vậy U-ri lại Giê-ru-sa-lem hôm đó hôm sau.
13 Rồi Đa-vít gọi U-ri vào gặp mình. U-ri vào ăn uống với vua. Đa-vít phục rượu cho U-ri say nhưng U-ri cũng không chịu về nhà. Đêm hôm đó U-ri vẫn ngủ với các quan của vua.
14 Sáng hôm sau Đa-vít viết một bức thư cho Giô-áp nhờ U-ri mang đi.
15 Trong thư Đa-vít dặn, “Hãy đặt U-ri nơi tiền tuyến chỗ đánh nhau nguy hiểm nhất rồi rút binh ra, để hắn lại một mình. Để hắn bị bỏ xác nơi mặt trận.”
16 Giô-áp quan sát thành phố xem chỗ nào địch quân mạnh nhất liền đặt U-ri đó.
17 Khi quân trong thành đổ ra đánh nhau với Giô-áp thì một số binh của Đa-vít bị giết. U-ri người Hê-tít cũng chết trong toán đó.
18 Rồi Giô-áp gởi bản báo cáo toàn bộ cuộc chiến về cho Đa-vít.
19 Giô-áp dặn sứ giả, “Hãy tường thuật chi tiết cuộc chiến cho vua Đa-vít nghe.
20 Khi tường thuật xong, nếu vua nổi giận hỏi, ‘Sao các ngươi tiến gần quá thành để tấn công như thế? Các ngươi không biết địch quân thể bắn tên xuống từ vách thành sao?
21 Các ngươi nhớ ai giết A-bi-mê-léc, con trai Giê-rúp Bê-sết không? Một người đàn trên vách thành. Người đó ném cái cối đá lên đầu A-bi-mê-léc, giết người chết Thê-be. Sao các ngươi tiến sát thành quá như thế?’ Nếu vua Đa-vít hỏi như vậy thì tiếp, ‘Kẻ tôi tớ vua, U-ri, người Hê-tít cũng bị giết nữa.’”
22 Sứ giả về gặp Đa-vít thuật cho vua nghe những Giô-áp dặn mình.
23 Sứ giả kể với Đa-vít, “Quân Am-môn đang thắng thế. Chúng đổ ra tấn công chúng tôi trong ruộng nhưng chúng tôi đánh bạt chúng trở lại nơi cửa thành.
24 Các lính cầm cung bắn tên xuống các tôi tớ vua, một vài người bị chết. Tôi tớ vua U-ri cũng chết nữa.”
25 Đa-vít bảo sứ giả, “Nói với Giô-áp như sau: ‘Đừng quá bực mình về chuyện nầy. Gươm giáo đâu mắt. Hãy mở cuộc tấn công mãnh liệt hơn chiếm thành đi.’ Hãy giục Giô-áp như thế.”
26 Khi vợ U-ri nghe tin chồng mình tử trận, liền than khóc.
27 Sau khi mãn tang chồng thì Đa-vít sai người mang nàng vào cung với mình. Nàng trở thành vợ Đa-vít sinh cho vua một con trai, nhưng Thượng Đế không bằng lòng điều Đa-vít làm.