Bible

Say Goodbye

To Clunky Software & Sunday Tech Stress!

Try RisenMedia.io Today!

Click Here

Mark 2

:
Vietnamese - 1994
1 *Vài ngày sau, Đức Giê-su trở lại thành Ca-phác-na-um. Hay tin Người nhà,
2 dân chúng tụ tập lại, đông đến nỗi trong nhà ngoài sân chứa không hết. Người giảng lời cho họ.
3 Bấy giờ người ta đem đến cho Đức Giê-su một kẻ bại liệt, bốn người khiêng.
4 Nhưng dân chúng quá đông, nên họ không sao khiêng đến gần Người được. Họ mới dỡ mái nhà, ngay trên chỗ Người ngồi, làm thành một lỗ hổng, rồi thả người bại liệt nằm trên chõng xuống.
5 Thấy họ lòng tin như vậy, Đức Giê-su bảo người bại liệt : Này con, con đã được tha tội rồi.
6 Nhưng mấy kinh đang ngồi đó, họ nghĩ thầm trong bụng rằng :
7 Sao ông này lại dám nói như vậy ? Ông ta nói phạm thượng ! Ai quyền tha tội, ngoài một mình Thiên Chúa ?
8 Tâm trí Đức Giê-su thấu biết ngay họ đang thầm nghĩ như thế, Người mới bảo họ : Sao trong bụng các ông lại nghĩ những điều ấy ?
9 Trong hai điều : một bảo người bại liệt : Con đã được tha tội rồi, hai bảo : Đứng dậy, vác lấy chõng của con đi, điều nào dễ hơn ?
10 Vậy, để các ông biết : dưới đất này, Con Người quyền tha tội, –Đức Giê-su bảo người bại liệt–,
11 Ta truyền cho con : Hãy đứng dậy, vác lấy chõng của con đi về nhà !
12 Người bại liệt đứng dậy, lập tức vác chõng đi ra trước mặt mọi người, khiến ai nấy đều sửng sốt tôn vinh Thiên Chúa. Họ bảo nhau : Chúng ta chưa thấy vậy bao giờ !
13 *Đức Giê-su lại đi ra bờ biển hồ. Toàn thể dân chúng đến với Người, Người dạy dỗ họ.
14 Đi ngang qua trạm thu thuế, Người thấy ông Lê-vi con ông An-phê, đang ngồi đó. Người bảo ông : Anh hãy theo tôi ! Ông đứng dậy đi theo Người.
15 Người đến dùng bữa tại nhà ông. Nhiều người thu thuế người tội lỗi cùng ăn với Đức Giê-su các môn đệ : con số họ đông họ đi theo Người.
16 Những kinh thuộc nhóm Pha-ri-sêu thấy Người ăn uống với những kẻ tội lỗi người thu thuế, thì nói với các môn đệ Người : Sao ! Ông ấy ăn uống với bọn thu thuế quân tội lỗi !
17 Nghe thấy thế, Đức Giê-su nói với họ : Người khoẻ mạnh không cần thầy thuốc, người đau ốm mới cần. Tôi không đến để kêu gọi người công chính, để kêu gọi người tội lỗi.
18 *Bấy giờ các môn đệ ông Gio-an các người Pha-ri-sêu đang ăn chay ; người đến hỏi Đức Giê-su : Tại sao các môn đệ ông Gio-an các môn đệ người Pha-ri-sêu ăn chay, môn đệ ông lại không ăn chay ?
19 Đức Giê-su trả lời : Chẳng lẽ khách dự tiệc cưới lại thể ăn chay, khi chàng rể còn với họ ? Bao lâu chàng rể còn với họ, họ không thể ăn chay được.
20 Nhưng khi tới ngày chàng rể bị đem đi rồi, bấy giờ họ mới ăn chay trong ngày đó.
21 Chẳng ai lấy vải mới áo cũ, như vậy, miếng mới đã vào sẽ kéo vải cũ, khiến chỗ rách lại càng rách thêm.
22 Cũng không ai đổ rượu mới vào bầu da cũ, như vậy, rượu sẽ làm nứt bầu, thế rượu cũng mất bầu cũng hư. Nhưng rượu mới, bầu cũng phải mới !
23 *Vào ngày sa-bát, Đức Giê-su đi băng qua một cánh đồng lúa. Dọc đường, các môn đệ bắt đầu bứt lúa.
24 Người Pha-ri-sêu liền nói với Đức Giê-su : Ông coi, ngày sa-bát họ làm kia ? Điều ấy đâu được phép !
25 Người đáp : Các ông chưa bao giờ đọc trong Sách sao ? Ông Đa-vít đã làm gì, khi ông thuộc hạ bị thiếu thốn đói bụng ?
26 Dưới thời thượng tế A-bi-a-tha, ông vào nhà Thiên Chúa, ăn bánh tiến, rồi còn cho cả thuộc hạ ăn nữa. Thứ bánh này không ai được phép ăn ngoại trừ tế.
27 Người nói tiếp : Ngày sa-bát được tạo nên cho con người, chứ không phải con người cho ngày sa-bát.
28 Bởi đó, Con Người làm chủ luôn cả ngày sa-bát.